Có một thứ tình cảm mang tên "một thời khắc".
Chắc ai đó cũng đều trải qua những phút giây như vậy. Là lúc đó người ta thích bạn, có thể bạn cũng biết điều đó, nhưng chỉ tồn tại ở một thời điểm... Tại sao thời điểm ấy không ai chịu nói ra những suy nghĩ trong lòng, đó luôn là điều mà chúng ta hối tiếc.
Cái người thích tôi có thể thấy tôi rất thú vị ở một lúc nào đó. Tôi đến vào đúng lúc người ta thấy buồn, tôi nói chuyện vào đúng lúc người ta cần người tâm sự, hay đơn giản là tôi và người ấy cùng chạm đến điểm yếu đuối của nhau trong một khoảnh khắc. Nhưng rung rinh rồi để đó, tôi và người ấy lại chưa từng có ý định sẽ cùng nắm tay nhau đi tiếp dù chỉ một đoạn đường. Tôi chẳng phải là người ấy, nên không thể dám chắc thời khắc mà tôi thích người ấy, người ấy có thích tôi không. Nhưng tôi tin rằng thời khắc ấy mang đến cho chúng tôi sự hạnh phúc, hoặc một thứ tình cảm rất đặc biệt.
Tôi đã từng trải qua những thời khắcnhư vậy trong đời, vậy còn bạn. Có bao lần như vậy, bạn dừng chân bất giác vì thứ cảm xúc mới mẻ đó, rồi lại đi... Vì tình cảm nếu không đủ lớn, thì nó mãi mãi không thể vượt qua nổi cái bóng cô đơn của chính bạn. Ừ thì bạn thích người ta, nhưng bạn thích nỗi cô đơn hiện tại hơn. Người ta cũng không có cảm xúc mãnh liệt như người cũ, thế nên thoảng qua rồi lại buông. Và tôi tin rằng thời khắc ấy sẽ theo bên chúng ta, nó sẽ là một phần trong con đường hạnh phúc của mỗi chúng ta!
kết bạn nha, mình là Hải 96