RE: Weekend Contest: Mini Talk Show!
Chuyện à
Tôi là một người có trí nhớ rất kém, gần như chẳng nhớ những điều đã qua. Điều đó đôi khi là phiền phức nhưng tôi đã quen với nó và tôi thấy nó như một món quà, không nhớ nhiều sẽ giúp tôi thoải mái hơn. Tôi đã định viết 1 câu chuyện tôi thích vào đây, nhưng khi tôi kiểm tra trên internet tôi thấy nó đã có rồi.
Source picture
Vậy để tôi lục tìm trong trí nhớ xem có điều gì đó đáng để tôi nói tới. Phải rồi, gần đây tôi thấy phong trào xin lỗi vì đánh bài, mặc dù tôi không hiểu lý do nhưng cũng khá tò mò. Tôi sẽ kể cho các bạn về trải nghiệm của tôi với trò đánh bài.
Vào năm 2014, lúc tôi đang ở TP.HCM. Tôi có 1 người bạn rất thích đánh bài. Lần đó hắn đi qua Campuchia đánh bài trong Casino, thua lỗ và bị giữ lại. Vợ của hắn gọi cho tôi, nhờ tôi đưa tiền qua chuộc hắn về. Chúng tôi gom 3 ngày thì đủ tiền, và tôi lên đường qua các Casino ở Campuchia. Các Casino ở Campuchia bao tiền xe cho bạn tới sòng bài của họ, đi từ Tp.HCM tới sòng bài không mất tiền xe, bạn chỉ mất tốn tiền khi làm thủ tục xuất cảnh.
Sau khi gặp được hắn và thấy hắn bình an, tôi đưa tiền để người ta thả hắn ra. Tôi quyết định ở lại đây 1 tuần để trải nghiệm các sòng Casino, xem tại sao nó lại quyến rũ con người đến thế. Mọi thứ trong Casino đều miễn phí, miễn là bạn có bỏ tiền ra chơi. Tôi quyết định 1 ngày bỏ ra 300.00vnđ để có được sự miễn phí đó trong 1 tuần. Kết thúc 1 tuần tôi mất đúng 1 triệu vnđ, tôi chỉ chơi duy nhất 1 trò là chẵn và lẻ. Điều đó đảm bảo cho tôi an toàn.
Lưu lại 1 tuần và tôi biết rằng, chủ của Casino hầu hết là người Việt. Người chơi ở đây 99% cũng là người Việt. Thật không thể tin được, nhưng đó lại là sự thật.
Hôm đó, tôi quyết định quan sát một đại gia từ VN trong sòng bài, ông ta đang lời và tôi nghe nói ông ta cầm theo 2 tỷ tiền mặt. Tôi quyết định quan sát để củng cố thêm những suy nghĩ của tôi về đánh bài.
Thức gần như trắng đêm để theo dấu vị đại gia, đêm đó ông ấy chơi bài bửu. Trong 2 tiếng đầu, tôi nhận thấy ông ta đang lời và chủ Casino phải đổi Dealer liên tục, tôi nhận thấy sự kích thích trên khuôn mặt mập mạp của ông ấy. Và những người chơi cùng tôi thấy cũng đã có xu hướng đặt theo ông ấy. Ước tính của chúng tôi, ông ấy đã thắng gần 1 tỷ tiền vnđ.
Nhưng sau 2 tiếng đó, tôi thấy rõ mọi người trên bàn bắt đầu thu lỗ liên tục, thua và thua. Càng thua, họ càng tố cao hơn. Đến gần 3 giờ sáng vị đại gia đã không còn đủ kiên nhẫn, số tiền ông ấy cầm trên tay chỉ còn khoảng 500 triệu.
Ông ấy đã rời đi và quyết định đi sang 1 sòng bài khác, tôi cũng đi theo. Và thật không ngờ đến 5 giờ sáng thì ông ấy nợ thêm gần 1 tỷ nữa.
Quan sát mọi người chơi bài, quan sát vị đại gia kia chơi bài. Tôi nhận ra rằng, dù Casino không gian lận thì với tâm lý, người chơi thường thua hơn là thắng. Càng lời họ càng hăng hái chơi và đến lúc nào đó họ sẽ bắt đầu thua, càng thua họ càng muốn gỡ lại. Họ không hề muốn dừng lại, không hề dù thua hay thắng, vốn nhà cái thì luôn lớn, nên cho dù là tỷ lệ thắng thua là 50/50 thì trước sau gì người chơi cũng phải thua. Chưa kể tâm lý "tố" nữa. Đặt tất cả vào 1 ván bài, nhưng cho dù tố xong có thu được lại hoặc lời rồi, họ vẫn không dừng lại.
Tôi kể thêm 1 và thông tin tôi nghe được khi ở bên ấy, để ai thích đánh bài lưu ý. Có một vài câu chuyện về những người may mắm lời nhiều, biết dừng lại nhưng khi đi về VN, trên đường về họ đã bị cướp và thậm chí là bị giết. Đó là thông tin và tôi chỉ nghe mấy bác tài xe ôm bên đó kể.
Tôi đã nói vấn đề tâm lý này với hắn (thằng bạn của tôi) và bắt hắn cùng về VN. Hắn không qua đó được một thời gian, nhưng sau đó hình như hắn vẫn qua. Tôi chán nản không muốn bốc máy khi hắn gọi nữa. Vợ hắn thì cũng đã li dị hắn. Hắn là một thằng có lực học rất cao, cũng học đại học ra nhưng luôn trong tình trạng thiếu tiền và giờ thì 2 vợ chồng đã li dị nhau. Vợ hắn là người yêu của hắn từ năm lớp 10 thì phải. Một tình yêu kéo dài cả 10 năm, sau đó cưới nhau và sau đó bỏ nhau. Thật tiếc cho cô ấy, hơn 30 tuổi và bắt đầu đi tìm cuộc đời mới cho mình.
Tôi không lên án quá mức về bài bạc, người ta có quyền giải trí và đó là một trò giải trí. Tôi sẽ không lên án nếu người chơi biết điểm dừng của mình. Xác định số tiền sẽ mất, sẵn sàng mất và số tiền đó không ảnh hưởng tới cuộc sống của họ. Tôi sẽ không lên án. Còn 1 khi lầm lỡ, một khi thua họ thường làm liên luỵ đến nhiều người. Đó là mức độ tôi không thể chấp nhận và tôi âm thầm rời xa bạn tôi. Bạn từ thời cấp 2 của tôi. Mọi lời khuyên là không cần thiết, khi người ta đủ nhận thức nhưng đang lạc đường. Họ cần thấy được cuối con đường, lúc đó có thể họ sẽ bắt đầu suy xét lại.
Kết thúc câu chuyện ở đây. Tôi hi vọng sẽ có một cái gì đó, một cuộc thi với 1 câu chuyện ngắn hơn. Nhớ và kể ra 1 câu chuyện thật là thảm hoạ với tôi.
Chúc mọi người cùng WIN WIN nhé!
có lẽ a chưa đọc hết Contest của em! nhưng mà dù sao cũng cám ơn a đã tham gia nhé :)
Bài đăng vi phạm hả, hihi. còn chuyện dài ngắn thì đúng là Contest của @nguyentrung không có nói. :) Nhưng ý mình cũng không rõ nên bạn hiểu nhầm. Ý mình là bạn có thể quy định bao nhiêu chữ thôi đó mà. :)
Cuối tuần vui vẻ nhé!
tại sao a không đọc kĩ lại Contest của em rồi hãy trả lời nhỉ? a cũng không đọc các cmt của mọi người tham gia sao? vậy e ghi lại ra đây giúp a luôn nhé, chắc a hơi vội ^^
Topic for today (18/5/2018): Tell me about yourself and your present life.
Hèn gì ai cũng viết về bản thân. Mình thì không có gì để viết cả! Hix hổ thẹn :)
cám ơn a đã dành chút thời gian tham gia ạ, hẹn a lần sau ạ :)
Hẹn lần sau! :) cứ để chuyện này ở đây đi. Có 1 chấm đen trong tờ giấy cũng đẹp mà :)