Bước ngoặt lớn trong đời
Lâu lắm rồi mình mới lại có tâm trạng để viết blog, phần vì mệt mỏi phần vì có quá nhiều thứ thay đổi khiến mình chưa kịp thích ứng. Hôm nay, mình mới có thời gian ngẫm lại, những tháng đầu năm nay thật sự là những bước ngoặt lớn trong đời mình. Đó là cưới, mang thai và quyết tâm theo đuổi một nghề nghiệp nhất định.
Thực ra, bọn mình mới cưới được hơn 2 tháng sau khoảng hơn 10 năm yêu nhau và hơn 1 năm dọn về sống chung một mái nhà dưới sự cho phép của hai gia đình. Cưới xong có gì đặc biệt? Là bình thường mình về quê thì vợ chồng mình ai sẽ về nhà đấy, nhưng giờ mình phải về nhà bạn ấy ngủ. Đêm đầu tiên ngủ ở nhà bạn ấy cũng lạ lẫm lắm... Và từ lúc cưới đến giờ mình cũng mới chỉ phải ngủ ở nhà bạn ấy một đêm duy nhất sau đó xuống Hà Nội và mình có bầu.
Tiếp theo là sự kiện mình biết rằng mình mang bầu. Mình không chủ định có con trong năm nay vì mình chưa tự tin về kinh tế nhưng khi biết có bọn mình vẫn vui vẻ đón nhận. Ngày xưa, có lúc mình đã hỏi bạn ấy: "nếu sau này mình không có con thì sẽ nhận con nuôi nhé! Vì xung quanh mình rất nhiều người bị hiếm muộn và đôi lúc mình nghĩ biết đâu bọn mình cũng vậy. May mắn thay, bọn mình có bầu ngoài ý muốn, mình đã tính ngày an toàn nhưng vẫn dính và bạn ấy vẫn trêu "coi thường chủ tịch và cái kết. Bọn mình đặt tên bé là Mint với ý nghĩa là luôn thơm mát. Dù là gái hay trai cũng chỉ mong con khỏe mạnh. Từ lúc có bầu, cuộc sống của mình thay đổi hoàn toàn. Mình cảm thấy mình phải có trách nhiệm với cuộc đời hơn, mình chăm chỉ làm việc hơn....
Đúng là có con mới hiểu lòng cha mẹ. Khi mình thông báo mình có bầu, bố mẹ mình và bố mẹ chồng đều vui mừng. Họ quan tâm mình hơn, suốt ngày lo lắng gửi đồ ăn cho mặc dù mình đang ốm nghén và chỉ ăn được vài thứ mình thích thôi. Mình cũng bắt đầu cảm nhận rõ ràng sự hiện diện của nhà chồng với bố mẹ chồng, anh chị chồng hơn. Họ quan tâm mình, hỏi han mình... Mình cảm thấy biết ơn về điều đó.
Còn bố mẹ mình thì khỏi phải nói rồi, suốt ngày chỉ lo con không ăn được. Con kêu thèm cá kho mục xương là y rằng đi mua cá ngon về kho và chọn toàn khúc giữa gửi cho con ăn. Rồi là suốt ngày mua đồ tẩm bổ, hỏi thích ăn gì để mua, dặn chồng mình phải quan tâm hơn vì sợ mình ở nhà buồn và mệt mỏi.... Nhiều lúc nghĩ đến bố mẹ là mình có thể khóc ngon lành!
Mình cảm thấy quyết định đúng đắn nhất từ trước đến nay của mình là đi học lớp kem topping bởi nó cho mình một thu nhập để sống, một niềm vui thích trong công việc. Mình bắt đầu đã quen với làm bánh kem, đã bớt xảy ra lỗi hơn và rút ngắn được thời gian làm bánh. Mình cũng cảm thấy vui khi nhận được feedback cực kỳ tốt từ các khách hàng. Mỗi chiếc bánh là mỗi một ý tưởng, một công sức của mình. Dù là làm cùng một mẫu bánh đến 2- 3 lần nhưng mỗi lần lại có những khác biệt nhất định. Công việc này đòi hỏi tính sáng tạo, sự tỉ mỉ, kiên trì... Nhất định sau này mình sẽ dạy Mint làm bánh!
Những tháng vừa qua cuộc đời mình có nhiều thay đổi. Trầm hơn, tính toán kỹ lưỡng hơn và biết lo cho tương lai hơn vì trong mình đang có một sinh linh bé nhỏ lớn lên từng ngày mà!
Những ngày tháng tới chắc chắn là những cuộc phưu lưu mới trên hành trình làm mẹ của mình. Mình hy vọng mọi thứ sẽ ổn!
Posted from my blog with SteemPress : http://bepthixu.com/buoc-ngoat-lon-trong-doi/